Ưng Bạch Mi trầm giọng nói: “Nói không sai, quả thật tên nhãi kia đang sỉ nhục chúng ta!”
“Chỉ thế mà cũng dám khiêu khích chúng ta, thật đáng chết!”, ánh mắt Hoàng Phủ Chính lạnh như băng.
“Không cần nói nhảm nữa, giết cậu ta!”
Mấy trăm cường giả cảnh giới Vực Vương lao lên.
Trong chốc lát.
Bầu không khí quanh Long Đảo như đọng lại, mọi người cảm giác như mình rơi vào hầm băng.
Luồng hơi thở chết chóc cuồn cuộn.
Đế Khởi La giữ chặt cánh tay của Đế Giang: “Ông Sáu, cháu xin ông ra tay giúp Diệp Bắc Minh với được không?”
Gương mặt già nua của Đế Giang nghiêm nghị: “Khởi La, tuy rằng Đế tộc hùng mạnh nhưng cũng không cách nào đối chiến với hàng trăm Vực Vương như thế!”
“Lẽ nào cứ vậy trơ mắt nhìn cậu ta chết ư?”
Đế Giang thở dài: “Chỉ có thể vậy thôi!”
Vương Chỉ Dao và Đạm Đài U Nguyệt gần như đồng thanh: “Viện trưởng, xin người cứu Diệp Bắc Minh!”
Vương Bình An do dự.
Rồi sau đó.
Ông ta hít sâu nói: “Lão Hồng!”
Ầm!
Không gian chấn động, một ông lão mặc áo bào màu xám tro bỗng nhiên xuất hiện hệt như ma quỷ: “Viện trưởng!”
Vương Chỉ Dao và Đạm Đài U Nguyệt hoảng sợ.
Thậm chí cả Hoa Côn Luân đều vô cùng sửng sốt: "Bên cạnh tổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668496/chuong-2657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.