Cái đầu bay lên cao.
“Chết rồi ư?”
“Lâm Thiên Kỳ đã bị thằng oắt con kia đánh chết rồi à?”
“Sao lại như vậy chứ? Cảnh giới của cậu ta là Thần Vương trung kỳ thật sao?”
“Không thể nào!”
Tất cả mọi người rộ lên ồn ào huyên náo.
Bọn họ kinh ngạc khiếp sợ nhìn vào Diệp Bắc Minh.
Cảnh giới Thần Vương giết cảnh giới Vực Vương.
Điều đó chả khác nào chuyện thể xác người phàm giết chết thần thánh vậy.
Dưới ánh mắt khiếp hãi của vô số người.
Diệp Bắc Minh từ từ lùi về phía Hắc Long Vương.
Anh dùng chân đá bay cái đầu chết không nhắm mắt của Lâm Thiên Kỳ ra rồi nói: “Kẻ nào tới gần sư phụ tôi, đều phải chết!”
Giọng anh như tiếng sấm nổ bên tai.
Tất cả đều lặng thinh.
Hắc Long Vương u sầu cười bảo: “Đồ nhi, sao cậu phải khổ thế chứ?”
Đôi mắt Diệp Bắc Minh đỏ bừng, anh lắc đầu nói: “Con chỉ biết người là sư phụ của con, một ngày làm thầy cả đời là thầy!”
“Nếu như con trơ mắt nhìn sư phụ mình bị sát hại, tộc Rồng đen bị diệt sạch!”
“Vậy mà con chỉ đứng đó nhìn chỉ để bảo vệ bản thân!”
“Vậy con tu võ để làm gì chứ?”
“Loại võ này không tu cũng thế!”
Từng chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668493/chuong-2654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.