Chúng hoảng hốt nhìn mây điện ngưng tụ trên trời cao.
“Chuyện gì thế này?”
Hắc Long Vương cũng khiếp sợ, nhìn vào Diệp Bắc Minh.
“Nhóc Diệp à, cảnh giới Thần Chủ trung kỳ rồi à? Thăng cấp rồi!”
“Từ từ!”
Bỗng nhiên.
Hắc Long Vương như nghĩ đến gì đó cơ thể bỗng run lên nói: “Nhóc Diệp thăng cấp rồi hả, mà đệch mợ còn dẫn thiên kiếp tới đây nữa hả? Ôi mẹ ơi...”
Kiếm nô sợ xanh mặt, quỳ xuống nói: “Thiên kiếp ư? Đây chính là thiên kiếp của người tu võ sao?”
“Trời ơi, trong lịch sử giới võ đạo chỉ có kẻ phá giới!”
“Cũng chính là người tu võ trên cảnh giới Thần Chủ mới có thể dẫn thiên kiếp tới!”
“Chủ nhân mới là cảnh giới Thần Chủ mà lại có thể dẫn thiên kiếp tới sao?”
“Mình không chọn sai chủ nhân!”
Cơ thể gầy gò già cỗi của kiếm nô quỳ trên mặt đất, lệ rơi đầy mặt, lòng đầy khiếp sợ.
Diệp Thanh Lam xuất hiện, kinh ngạc nhìn sấm sét cuồn cuộn trên bầu trời: “Minh Nhi, có chuyện gì thế?”
Diệp Bắc Minh giao Hạ Nhược Tuyết cho mẹ mình: “Mẹ ơi, chăm sóc Nhược Tuyết nhé!”
“Thiên kiếp hả? Ha ha, thật đáng mong chờ mà”.
Anh trầm ngâm nhìn thẳng lên trời cao.
Khi anh vừa nói xong, thiên kiếp như cảm nhận được Diệp Bắc Minh đang khiêu khích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668486/chuong-2647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.