"Không thể dùng kiếm Trấn Ngục, chỉ dựa vào thực lực của tôi muốn giết Trịnh Bách Xuyên là điều rất khó!"
Trong đôi mắt của Diệp Bắc Minh lóe ra sát ý: "Nhưng nếu ông âm thầm ra tay”.
"Học viện Giám Sát cho dù có nghi ngờ, cũng tuyệt đối không tra ra cái gì!"
"Giữ Trịnh Bách Xuyên lại đây tuyệt đối là một sự uy hiếp!"
"Cho dù ông ta không thể làm gì được tôi, nhưng Nhược Giai thì sao?"
"Cho nên, người này phải chết!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mở miệng: "Yên tâm đi, nếu bản tháp ra tay, ông ta sẽ không có chút sức phản kháng nào đâu!"
Diệp Bắc Minh ngưng tụ sát ý: "Tìm vị trí của Trịnh Bách Xuyên đi!"
...
Sau khi trở lại chỗ ở, hai mắt Trịnh Bách Xuyên đỏ rực, ngồi xuống, vung tay lên đập chết người hầu đang bưng trà lên: "Mẹ nó đúng là đáng chết!"
Rầm!
Ông ta lại vỗ mạnh một chưởng xuống.
Cái bàn trước người ầm ầm vỡ vụn!
"Chỉ là mỗi tên Diệp Bắc Minh, vậy mà lại khiến lão phu chật vật như thế? Không tiếc tự chém một cánh tay!"
"Tôi chẳng những muốn tên nhóc này chết, còn muốn cả nhà họ Diệp diệt tộc!"
"Cả Hoa tộc diệt tộc!"
"Người đâu, đi tìm đội cảm tử cho lão phu, sau đó đến Đại Lục Chân Võ!"
Trịnh Bách Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668455/chuong-2616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.