Cổ Vân Tiêu bình tĩnh hỏi: “Phùng sứ giả à, người muốn tìm vợ chưa cưới của Diệp Bắc Minh thì hẳn nên đi tìm Diệp Bắc Minh mới phải chứ”.
“Người này liên quan gì đến học viện Giám Sát ở đại lục Huyết Thiên chúng tôi chứ?”
Phùng Vũ cười khẩy nói: “Cổ Vân Tiêu, từ khi nào đến lượt ông nghi ngờ bổn sứ giả thế?”
“Bổn sứ giả đã nể mặt ông lắm rồi nhỉ?”
Sắc mặt Cổ Vân Tiêu cứng ngắc.
“Sao ông dám nói chuyện với viện trưởng như vậy hả?”
Lục Lăng Phong giận dữ tột cùng, bước ra chất vấn.
Một luồng khí tức kinh hoàng ập tới.
Cổ Vân Tiêu lách người ngăn cản Lục Lăng Phong: “Không được vô lễ!”
“Viện trưởng!”
Trong mắt Lục Lăng Phong hừng hực lửa giận: “Cho dù ông ta là sứ giả của Tổng viện đi chăng nữa thì cũng không thể hống hách không coi ai ra gì như vậy được chứ?”
“Chỉ là một tên mới tới cảnh giới Vực Vương thôi mà cũng dám hách dịch ở đây à?”
“Bổn sứ giả hách dịch thì sao hả?”
Phùng Vũ bước ra.
Ông ta đưa tay lên tặng cho gương mặt già nua của Lục Lăng Phong một cú tát tê tái.
Lục Lăng Phong nắm chặt nắm đấm, định bụng ra tay.
Cổ Vân Tiêu quát lớn: “Lục Lăng Phong, không được vô lễ!”
Chát!
Tiếng vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668430/chuong-2591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.