Diệp Bắc Minh tiện tay vứt Cơ Bội qua một bên: “Viện binh của mày đến rồi đó, biết cái gì là tuyệt vọng không?”
Nói rồi anh chậm rãi nhấc chân lên, chĩa đế giày vào đầu Cơ Bội.
Rồi anh giẫm mạnh chân xuống.
Rầm!
Đầu Cơ Bội nổ tung như quả dưa hấu.
“Ôi!”
Mọi người có mặt ở đây hít sâu, bọn họ bị dọa mất hồn mất vía.
Anh lại dám giẫm chết Cơ Bội ngay trước mặt Cơ Vân ư?
Cách làm của tên này quá đáng sợ rồi!
Cơ Vân tức điên người, sùi bọt mép hét lên: “Á! Tên súc sinh kia, hôm nay lão phu phải khiến cho mày chịu thiên đao vạn quả!”
Diệp Bắc Minh lười ngó Cơ Vân, anh xoay người nhìn về mấy thanh niên Thần Huyết kia.
Rồi anh từ từ bước tới chỗ bọn họ, một con Huyết Long bay ra khỏi cơ thể.
Gầm gừ!
Tiếng rồng ngâm vang lên.
Rầm! Rầm! Rầm!
Hơn mười người bị nổ tung máu bay đầy trời, một đám thanh niên hậu duệ Thần Huyết đang vênh váo hống hách lăn đùng ra chết.
“Á...”
Máu văng đầy người Thôi Triệu, gã ngã phịch xụi lơ xuống đất.
Từ sâu bên trong học viện Giám Sát truyền tới tiếng gào thét đau thấu tận tim gan.
“Không!”
“Tên súc sinh kia, mày dám giết cháu tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668406/chuong-2567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.