Con ngươi trong nháy mắt tràn ngập tơ máu: "Đôi mắt của chị! Đù! Đù má! Con mẹ nó!"
"Ai đã móc mắt của chị!"
Thiên Nhận Băng cười: "Tiểu sư đệ, trước khi chết chị có thể gặp lại em một lần, chị thỏa mãn..."
Cô ấy muốn giơ tay lên, nhưng bất luận thế nào cũng không nhấc lên nổi.
Cánh tay đã gãy!
"A!"
Cái mũi Diệp Bắc Minh ê ẩm, ngân châm rơi xuống người cô ấy.
Anh đút đan dược Đế phẩm cho Thiên Nhận Băng nuốt, đáng tiếc hiệu quả quá mức bé nhỏ.
Đế Khởi La che miệng lại: "Trời ạ, cô ấy đã chịu tra tấn gì vậy?"
"Ông Chín, mau cứu cô ấy đi!"
Đôi mắt Đế Khuyết ngưng trọng, lắc đầu: "Không liên quan gì đến chúng ta, đừng bậy bạ nhúng tay!"
"Khặc khặc khặc khặc!"
Một tiếng cười hài hước vang lên, đám người tránh ra một con đường.
Mười nam nữ tóc vàng xuất hiện, da thịt bọn họ trắng nõn không tỳ vết, giống y như tinh linh!
Thần quang giấu đi trong máu thịt.
Ngay cả sau gáy cũng có một vầng thần quang đang lập lóe!
Như là thiên thần giáng trần!
Một thanh niên anh tuấn nở nụ cười đầy giễu cợt: "Mày chính là Diệp Bắc Minh thuộc Hoa tộc kia?"
Thanh niên bên cạnh lắc đầu: "Thật không ngờ, một con sâu nhỏ từ thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668404/chuong-2565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.