Ánh mắt Diệp Bắc Minh ngưng tụ: “Là do bọn họ ghen tị với thiên phú của Hoa tộc?”
Diệp Phá Thiên nói: “Đây chỉ là một nguyên nhân, còn có một nguyên nhân khác”.
“Nguyên nhân gì?”
Diệp Bắc Minh hỏi.
Diệp Phá Thiên nói: “Năm đó tôi tình cờ đi vào chiến trường Thái Cổ, sau đó đã mang ba thứ từ trong đó ra”.
“Chiến trường Thái Cổ?”
Diệp Bắc Minh kinh ngạc, đây là lần đầu tiên anh nghe nói đến cái tên này.
Diệp Phá Thiên giải thích: “Thế giới Cao Võ đồn đãi đó là nơi chiến đấu của các vị thần Thái Cổ”.
“Trong số hai thứ đồ tôi mang ra khỏi đó, một cái chính là Long mạch đồ thế giới Tam Thiên!”
Diệp Bắc Minh chấn động: “Là thứ này sao?”
Anh khoát tay, Long mạch đồ thế giới Tam Thiên xuất hiện.
“Đúng là nó, không ngờ cậu đã lấy được”.
Diệp Phá Thiên khẳng định trả lời: “Nói như vậy, chắc cậu cũng lấy được cả tháp Càn Khôn Trấn Ngục rồi?”
Diệp Bắc Minh càng thêm kinh ngạc: “Tổ tiên, ông cũng biết tháp Càn Khôn Trấn Ngục ư?”
Diệp Phá Thiên hừ nhẹ một tiếng: “Hừ, thằng nhóc thối, đó chính là món đồ thứ hai mà tôi mang ra từ chiến trường Thái Cổ!”
Cái gì?
Diệp Bắc Minh hoàn toàn ngây người.
Tòa tháp này lại là do Diệp Phá Thiên mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668390/chuong-2551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.