“Cho dù Diệp Phá Thiên thật sự trộm bảo vật, cũng không thể giết hết tất cả người của Hoa tộc chứ?”
Diệp Bắc Minh vô cùng kích động giận dữ!
Thiên Nhận Băng tiếp tục nói: “Sau khi Diệp Phá Thiên biết được việc này thì cực kỳ giận dữ!”
“Ông ta đã dẫn theo mấy trăm vị cường giả đi tìm con cháu Thần Huyết để đòi lại công bằng, nhưng lại bị các thế lực lớn hợp tác ngăn lại!”
“Sau một trận chiến, gần như tất cả đều ngã xuống”.
“Về sau con cháu Thần Huyết lại bắt tay nhau đánh nát thế giới Chân Võ...”
“Long mạch núi Côn Luân mà nhiều thế hệ Hoa tộc sinh sống cũng bị chặt đứt!”
“Từ đó về sau lúc sau, núi Côn Luân hóa thành Côn Luân Hư!”
“Hoa tộc lại không thể được nhìn thấy ánh mặt trời nữa, cả đời sinh sống ở một góc hẻo lánh của đại lục Chân Võ, tự sinh tự diệt!”
“Long Quốc bây giờ chính là đời sau của Hoa tộc lúc trước”.
Thiên Nhận Băng nói liền một mạch.
“Đậu má!”
Diệp Bắc Minh nổi đầy gân xanh!
Sỉ nhục!
Hoa tộc lại bị chèn ép như vậy?
Núi Côn Luân còn bị chặt đứt!
Long mạch đoạn tuyệt?
Anh là con cháu Hoa tộc, sao có thể chịu để tổ tiên phải chịu loại nhục nhã này được!
“Mẹ nó chứ!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668386/chuong-2547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.