Tất cả đều nhanh chóng lao ra bên ngoài!
Ở cuối đám người, trong mắt Lí Vân Phi nóng như lửa đốt: “Đây chính là Giám Sát Sử? Học viện Giám Sát!”
“Đây mới là nhân vật đỉnh cao nhất, nếu mình có thể đi vào học viện Giám Sát, thế lực ở Đại Lục Thượng Cổ tính là cái thá gì!”
Hắn ta siết chặt nắm đấm, thề: “Mình nhất định sẽ chấp nhận tất cả mọi giá để tiến vào học viện Giám Sát!”
Sau đó hắn ta lẩn vào trong đám người rời đi.
Sau một lát.
Cả ngục giam Trấn Hồn chỉ còn lại có Diệp Bắc Minh, Thiên Nhận Băng, Diệp Tiêu Tiêu.
Cộng với đám người Từ Nguyên, Từ Lâm, Từ Thành.
Diệp Bắc Minh nhanh chóng đi đến trước mặt Thiên Nhận Băng: “Nhị sư tỷ, đã lâu không gặp!”
Vẻ lạnh lùng trên mặt Thiên Nhận Băng biến mất!
Thay vào đó là nụ cười cưng chiều.
Cô ấy vươn tay nhéo hai má Diệp Bắc Minh một chút: “Mới hơn một năm không gặp mà tiểu sư đệ đã cao lên rồi, cũng đẹp trai hơn”.
“Nếu không phải đã sớm xem ảnh của tiểu sư đệ, chị còn không thể tin được đâu”.
Diệp Tiêu Tiêu ngây người.
Thiên Nhận Băng so sánh với vừa rồi, quả thực chẳng khác gì hai người!
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Nhị sư tỷ đừng giễu cợt em”.
“Nếu không phải chị xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668384/chuong-2545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.