Lúc này, Lâm Dật đang bị trọng thương mở miệng nói: "Anh Thôi, đã lâu không gặp..."
Mọi người sửng sốt quay đầu lại.
Chẳng lẽ Lâm Dật lại biết thanh niên đáng sợ này sao?
"Ồ, ra là anh Lâm!"
Thôi Triệu tỏ vẻ mới phát hiện ra Lâm Dật: "Sao anh Lâm lại bị thương thế?"
Lâm Dật lắc đầu: "Xui thôi".
Thôi Triệu cố tỏ ra ngạc nhiên: "Không thể nào, chẳng lẽ loại đại lục võ đạo cấp thấp này cũng có thể tổn thương đến anh Lâm sao?"
"Anh Lâm, thế là không được rồi, ba tháng sau học viện Giám Sát sẽ tuyển sinh đó!"
"Tôi thấy gân mạch của anh đã đứt hết, ba tháng sau có thể khôi phục được không?"
Lâm Dật lấy mấy viên thuốc ra rồi nuốt vào: "Cảm ơn anh Thôi đã quan tâm, ba tháng sau, tôi nhất định trở thành học trò của học viện Giám Sát!"
"Vậy thì tốt".
Thôi Triệu cười đầy thâm ý: "Nhưng mà anh Lâm này, người tu võ của nhà họ Lâm các anh đã phá hỏng quy tắc rồi".
"Cảnh giới Chí Tôn lại ra tay ở thế giới Võ cấp thấp, anh nói xem nên làm gì bây giờ?"
Sắc mặt Lâm Dật cực kì khó coi.
Hắn tiện tay ném một cái nhẫn trữ vật ra.
Thôi Triệu đón lấy, nhìn vào trong.
Hắn ta liếc qua ông già mặt đen: "Được rồi, nể tình anh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668380/chuong-2541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.