Ánh mắt ông ta ngưng tụ, nhìn về phía ngục giam Trấn Hồn: “Anh cảm giác được bảo khố nhà họ Diệp sắp mở ra!”
Vèo!
Ba người đều đưa mắt nhìn về phía cánh cửa của ngục giam Trấn Hồn.
Nơi đó có một đống sương đỏ cực kỳ dày đặc, tạm thời không nhìn được cánh cửa bảo khố nhà họ Diệp!
Nhưng nhất định nó sẽ mở ra!
Ngay lúc ba người đang nhìn chằm chằm đám sương máu kia.
Đột nhiên.
Một giọng nói cực kỳ lạnh nhạt vang lên: “Nhà họ Từ còn có thể vùng lên ư? Mấy người đang suy nghĩ gì vậy?”
“Ai?”, ba người Từ Nguyên, Từ Lâm, Từ Thành đều kinh ngạc.
Ngay sau đó.
Bóng người ở trong sương máu dần dần rõ ràng!
Ánh mắt Lâm Dật đứng trong chỗ tối xem chiến ngưng tụ: “Hả, vậy mà cậu ta lại không chết?”
Từ Lâm mở to hai mắt: “Diệp Bắc Minh!”
Từ Thành hít một hơi lạnh: “A! Sao có thể!”
Chỉ có nét mặt già nua của Từ Nguyên cực kỳ nghiêm túc: “Cậu không chết? Hay lắm nhóc con, là lão phu xem nhẹ cậu!”
“Nhưng mà bảo khố nhà họ Diệp đã muốn ra, cậu không cần phải sống nữa!”
“Chết đi!”
Cuồng phong chấn động, Từ Nguyên trực tiếp ra tay, khí tức bạo ngược hạ xuống!
Bàn tay ông ta hóa thành móng rồng đỏ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668368/chuong-2529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.