Đôi mắt âm trầm nhìn Diệp Bắc Minh, vuốt cằm: “Thanh kiếm này lại được khôi phục, chẳng lẽ anh ta thực sự là Diệp Phá Thiên chuyển thế ư?”
Soạt! Soạt! Soạt!
Diệp Bắc Minh lại chém ra mười mấy đường kiếm, huyết hồn trận không hề có dấu hiệu bị phá vỡ!
Mặt biến sắc: “Sao lại như vậy?”
Từ Lâm cất giọng lạnh như băng: “Diệp Bắc Minh, mày đừng phí sức nữa, đây là trận pháp cổ xưa mà tao phát hiện trong một bí cảnh!”
“Kể cả Diệp Phá Thiên năm đó, cũng chắc chắn sẽ chết trong trận pháp này!”
“Tên súc sinh, mày giết hàng triệu người nhà họ Từ tao, lại còn ba lần xông vào ngục giam Trấn Hồn!”
Đôi mắt Từ Thành cực kỳ oán độc: “Hôm nay phải luyện hóa mày thành mủ mái, tế bái tất cả vong linh nhà họ Từ ở trên trời!”
Vừa dứt lời.
Xung quanh huyết quang nổi lên, cả huyết hồn trận lập tức hóa thành địa ngục tu la!
“A…”
Diệp Tiêu Tiêu kêu thảm một tiếng.
Diệp Bắc Minh nhìn lại.
Chỉ thấy da thịt Diệp Tiêu Tiêu ửng hồng, hô hấp dồn dập!
Cả người cô ta giống như là bị nấu chín vậy.
Khuôn mặt, bắp tay, cánh tay, đùi, tất cả đều đỏ rực lên!
Diệp Bắc Minh tiến lên từng bước: “Cô sao rồi?”
Diệp Tiêu Tiêu cắn răng: “Tôi... Tôi sắp không chịu nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668366/chuong-2527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.