“Cô bị thương rất nặng, đừng nói gì”
Diệp Bắc Minh bước một bước đến trước Diệp Tiêu Tiêu: “Há miệng ra!”
“Hả?”
Diệp Tiêu Tiêu há miệng theo bản năng.
Một viên đan dược bay vào miệng, lập tức tan chảy.
Một luồng dược lực cường mạnh tỏa ra trong cơ thể cô ta, đồng thời mấy cây kim châm cắm xuống.
Thương tích vốn rất nặng, lại lập tức hồi phục bảy tám phần!
‘Đây là y thuật gì vậy? Làm sao có thể!’
Diệp Bắc Minh cũng không nhìn đến Diệp Tiêu Tiêu đang trong vẻ mặt rất chấn kinh.
Quay người đi đến bên cạnh Tần Mộc Dao đang bị thương nặng hôn mê, trực tiếp ra tay cứu người!
Một lát sau, Tần Mộc Dao tỉnh lại.
Sau khi nhìn thấy Diệp Bắc Minh, kinh ngạc không thôi: “Anh Diệp, anh…”
Diệp Bắc Minh ném cho cô ấy một viên đan dược: “Đừng nói gì, tự trị thương đi”.
Rồi trở lại trước người Diệp Tiêu Tiêu: “Long Đồ vừa mà cô vừa nói là thế nào?”
Mẹ đã từng cho anh một tấm bản đồ.
Bên trên vẽ chín mươi chín long mạch tổ địa nhà họ Diệp.
Vân rồng bên trên kiếm Đoạn Long đã bổ sung chỗ khuyết cuối cùng, thể hiện ra vị trí kho báu nhà họ Diệp!
Trên Thiên Cơ Tinh Đồ trước mặt lại cũng có một tấm Long Đồ.
Hai tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668357/chuong-2518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.