Tôn Bách Nghiệp vẫn lo lắng: “Nhưng…”
Lúc này.
“Báo!”
Một tên đàn ông choạng loạng lao vào đại sảnh suýt vấp ngã.
Tôn Tam Thiên tóm lấy vai người này: “Hoảng hoảng hốt hốt ra thể thống gì hả!”
“Tao bảo mày theo dõi Diệp Bắc Minh, sao mày lại quay về?”
Sắc mặt tên này trắng bệch, mau chóng kể lại chuyện xảy ra bên ngoài Y Thánh Cung một lượt.
“Mày nói cái gì?”
Tôn Bách Nghiệp và Tôn Tam Thiên đều ngẩn người, không dám tin vào tai của mình!
Tôn Tam Thiên cất giọng run run: “Mày nói đều là thật chứ?”
“Diệp Bắc Minh đã giết ba mươi mấy Chí Tôn ở bên ngoài Y Thánh Cung?”
Tên đó kinh sợ không ngừng gật đầu: “Đúng thế, đều là thật”.
“Tôi đã dùng lưu ảnh thạch quay lại tất cả mọi chuyện lúc đó, mời hai ông xem!”
Nói xong, lấy ra một khối lưu ảnh thạch.
“Không thể nào!”
Tôn Tam Thiên gầm lên một tiếng, truyền chân nguyên vào lưu ảnh thạch, xem lại hình ảnh.
“Suýt!”, một lát sau, đại sảnh nhà họ Tôn không ngừng vang lên tiếng hít khí lạnh.
Một thanh niên đi đến: “Tôn gia chủ, nếu chúng ta hợp tác!”
“Cho dù Diệp Bắc Minh có thể giết ba mươi mấy chí tôn, tôi cũng có cách giết hắn!”
Đôi mắt của Tôn Bách Nghiệp và Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668355/chuong-2516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.