Diệp Bắc Minh hét lên: “Mẹ!”
“Minh Nhi sẽ không nhận thua nên hôm nay chỉ có hai kết cục”.
“Một là hai mẹ con tôi bỏ mạng tại đây, hai là con mang tôi rời đi!”
Từ Thiên đứng đằng sau đám đông: “Nếu cậu đã không biết điều, một khi hôm nay rơi vào tay bổn tọa”.
“Bổn tọa sẽ cho cậu nếm thử tất cả thủ đoạn tra tấn của ngục giam Trấn Hồn, bắt lấy!”
“Vâng!”
Người nhà họ Từ cắn răng, bọn họ đã giết đỏ mắt.
Mấy trăm người lại liều chết xông lên.
Rầm!
Diệp Bắc Minh quát to, ba con rồng xuất hiện nghiền nát mấy trăm người kia thành mảnh vụn.
Kiếm Đoạn Long nhẹ nhàng run lên, Long Hồn bên trong không chịu đựng được nữa bèn nói: “Chủ nhân, chúng ta đã giết chóc hơn tám giờ đồng hồ rồi, tôi sắp không chịu được nữa”.
Diệp Bắc Minh cảm nhận được điều đó.
Long Hồn đã trở nên cực kỳ yếu ớt.
Kiếm Đoạn Long lại bùng phát kiếm khí lần nữa.
Cho dù ngay tại đây có vô số máu tươi bổ sung lực lượng thì tiêu hao cũng cực kỳ đáng sợ.
Diệp Bắc Minh thở dài nói: “Nếu ông mệt rồi thì nghỉ ngơi đi”.
Long Hồn cắn răng đáp: “Chủ nhân, tôi chưa bao giờ tàn sát thỏa thích như vậy!”
“Thuộc hạ nguyện lòng tử chiến tới cùng với cậu!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668253/chuong-2414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.