Tô Lê nhìn Diệp Bắc Minh: “Trung Châu có chín mươi chín Long Sơn, đã từng là trung tâm của thế giới Chân Võ!”
“Thời Thượng Cổ là tổ địa của nhà họ Diệp, sau khi nhà họ Diệp Thượng Cổ diệt vong, Trung Châu bị nhà họ Từ chiếm lĩnh”.
“Nhà họ Từ mà anh muốn đến ở trên khối Đại Lục dưới chân”.
Đôi mắt Diệp Bắc Minh nghiêm lại.
Đột nhiên.
Tô Lê ngẩng đầu, lập tức phản ứng lại!
Kinh hãi kêu một tiếng: “A!”
“Anh Diệp, anh họ Diệp, chẳng lẽ có quan hệ với nhà họ Diệp Thượng Cổ?”
Diệp Bắc Minh cười tế nhị: “Nói không chừng tôi đúng là con cháu của nhà họ Diệp Thượng Cổ thật đấy!”
“A?”
Cơ thể của Tô Lê run lên.
‘Trời ơi, chẳng lẽ mình ngẫu thiên giúp được người của nhà họ Diệp Thượng Cổ thật ư?’
Diệp Bắc Minh chắp tay với Tô Lê: “Cô Tô, cảm ơn cô giúp đỡ, cáo từ!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục sớm đã xác định vị trí của mẹ, bây giờ Diệp Bắc Minh muốn gặp mẹ thân sinh của mình!
Tô Lê vội tiến lên, ngăn Diệp Bắc Minh: “Anh Diệp, đợi đã!”
Diệp Bắc Minh cau mày: “Cô Tô, sao thế?”
Tô Lê hỏi: “Anh Diệp, anh định trực tiếp đến nhà họ Từ ư?”
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Tô Lê há hốc miệng, nuốt nước miếng: “Anh Diệp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668244/chuong-2405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.