“Mà đạo tàn sát lại tồn tại ngay trong đó!”
“Ma huyết sôi trào trong máu đi!”
Ngay sau đó.
Diệp Bắc Minh bỗng nhiên đưa tay lên tóm chặt lấy móng vuốt teo tóp của lão già áo xanh.
Khóe miệng anh nhếch lên vẽ ra một nụ cười: “Vẫn chưa đủ sức đâu!”
Lão già áo xanh sững sờ: “Thằng rác rưởi kia, cậu... Á!”
Ông ta hét thảm.
Cảnh tượng khiến người ta khiếp hãi xuất hiện.
Bọn họ chỉ thấy một cảnh.
Diệp Bắc Minh tóm lấy ngón út của lão già áo xanh kia, tiếng răng rắc vang lên, tay ông ta đã gãy.
“Rắc!”
Ngón áp út, gãy!
“Rắc!”
Ngón giữa, gãy!
“Rắc!”
Ngón trỏ, gãy!
“Rắc!”
Ngón cái, gãy!
Năm ngón tay đang tóm lấy cổ của Diệp Bắc Minh như sắp bóp chết anh kia đã gãy.
Diệp Bắc Minh gỡ từng ngón một ra rồi bẻ gãy hết chúng.
Lục Đằng, Tô Lê, Nhan Như Ngọc, La Vãn Vãn và Chu Chí Cao khiếp sợ nhìn cảnh đó.
Không gian tĩnh lặng.
Chỉ còn tiếng la hét thảm thiết của lão già áo xanh kia: “Á...”
Ánh mắt lão già áo xanh kia đỏ rực, dữ tợn nói: “Sao cậu lại có được sức mạnh đó? Không thể nào, không thể nào!”
Diệp Bắc Minh mỉm cười nói: “Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668209/chuong-2370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.