Chương trước
Chương sau
 

 Cơ thể cũng bất giác run lẩy bẩy.  

 

Ông lão áo xanh nghẹn một cơn tức, quả thật không dám tin: “Ranh con, cậu vừa nói cái gì?”  

 

“Cậu dám bảo lão phu cút ư?”  

 

“Cậu có biết lão phu là ai hay không!”  

 

“Cậu thuộc tông môn hay gia tộc nào? Trưởng bối là ai?”  

 

“Cậu có tin là chỉ một câu của lão phu tôi, cả gia tộc của cậu đều bị giết không?”  

 

Kiêu ngạo!  

 

Lãnh lẽo như băng!

Uy hiếp!  

 

Cả các trưởng lão khác của cung Thương Khung cũng lạnh lùng nhìn bóng lưng Diệp Bắc Minh!  

 

Điều khiến tất cả không ngờ được là, Diệp Bắc Minh quay đầu.  

 

Trên mặt anh là ý lạnh đầy băng giá: “Tôi nói là các người cút, nghe không hiểu hả?”  

 

Một kiếm trực tiếp chém ra!  

 

Gào!  

 

Một tiếng rồng ngâm, kiếm Đoạn Long bùng lên một kiếm khí màu máu, ập đến mấy lão già đang khinh địch kia!  

 

Ông lão áo xanh bị thứ khí thế đó làm giật mình, không kịp phản ứng, trực tiếp hóa thành một đám mây máu!  

 

“Từ trưởng lão!”  

 

Người cung Thương Khung đều chấn động, hít một hơi thật sâu.  

 

“Cậu!”  

 

Vẻ mặt đầy tức giận nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!  

 

Từ trưởng lão là cảnh giới Thần Vương đỉnh phong, không ngờ lại bị thanh niên này chém một kiếm?  

 

Chuyện đó… Sao có thể xảy ra được!  

 

“A…!”  

 

Hai chân đám người Cự Kình Bang như nhũn ra, quỳ rạp xuống đất như vũng bùn.  

 

Cơ thể Ngũ Phi run run, trực tiếp sợ tới mức tè ra quần.  

 

“Ranh con, mày dám!”  

 

“Mày quá to gan, cả người của cung Thương Khung cũng dám giết?”  

 

Gương mặt già nua của Ngụy Trường Không đầy lạnh lẽo: “Không cần biết cậu là ai, giết trưởng lão của cung Thương Khung thì phải trả giá rất đắt!”  

 

Soạt! Soạt! Soạt!  

 

Hơn mười người tản ra, vây quanh Diệp Bắc Minh.  

 

Cùng lúc đó, người của Tinh Cung và nhà họ Cổ thong thả đến trễ.  

 

La Vãn Vãn vừa nhìn thấy đã nhận ra Diệp Bắc Minh, kinh ngạc nói: “Chị Nhan, là anh ấy? Không ngờ lại là anh ấy!”  

Nhan Như Ngọc gật đầu: “Sao lại thế này? Sao cậu ta lại giằng co với người của cung Thương Khung thế?”  

 

 

Nhà họ Cổ bên kia, hai mắt Cổ Thông Thiên sáng ngời: “Không ngờ cậu Diệp đến Tinh Hải!”  

 

 

Ông ta đi tới từng bước, đến gần đám đông: “Các vị cung Thương Khung này, đang có chuyện gì xảy ra thế?”  

 

 

“Cậu Diệp đây là người quen của nhà họ Cổ, mong các vị có thể cho Cổ Thông Thiên tôi chút mặt mũi!”  

 

 

Ngụy Trường Không nhìn Cổ Thông Thiên với vẻ lạnh băng: “Cổ Thông Thiên, thằng ranh này một lời không hợp đã giết chết Từ trưởng lão của cung Thương Khung!”  

 

“Cái gì?”  

Cổ Thông Thiên tái mặt, nhìn Diệp Bắc Minh một lúc lâu. 

 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.