“Cậu ở trong lĩnh vực tuyệt đối một ngày, một năm, mười năm, thì bên ngoài cũng chỉ trôi qua có một giây!”
Giọng nói uy nghiêm của Huyết Long vang lên: “Diệp Thanh Lam, chúng ta lại gặp nhau rồi”.
“Hai mươi bốn năm trước để cô chạy mất, hôm nay cô vẫn không thể thoát khỏi lòng bàn tay của bổn tọa!”
Ánh mắt Diệp Thanh Lam lạnh như băng: “Bắt được tôi thì sao?”
“Người nhà họ Diệp sẽ không bao giờ chịu cúi đầu!”
“Muốn giết cứ giết, không cần nói những lời vô nghĩa!”
Bà ngước cổ lên, chuẩn bị chết!
“Giết? Thế thì đơn giản quá rồi”.
Huyết Long nở nụ cười: “Còn nhà họ Diệp ấy hả? Ha ha ha, năm đó khi nhà họ Diệp sở hữu chín ngọn Thần Sơn này đã nở mày nở mặt biết bao nhiêu!”
“Đáng tiếc, nhà họ Diệp lại đắc tội với người ở Cao Võ, còn hại cả đại lục Chân Võ cùng chịu xui xẻo theo!”
Sắc mặt Diệp Thanh Lam hết sức bình tĩnh: “Đằng sau chuyện đó có uẩn khúc khác, chắc chắn không phải là tổ tiên nhà họ Diệp gây họa!”
Huyết Long lắc đầu: “Có phải hay không thì cũng không còn quan trọng nữa”.
“Quan trọng là, con trai cô tên Diệp Bắc Minh đúng chứ?”
Huyết Long ngưng tụ lại một vầng sáng, hóa thành một hình người!
Đó chính là dáng vẻ Diệp Bắc Minh.
Con ngươi Diệp Thanh Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668166/chuong-2327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.