Mí mắt cô ta càng ngày càng nặng.
Thân thể cũng càng ngày càng suy yếu!
Cô ta chỉ cảm thấy bên tai truyền đến tiếng la hét của mọi người.
Trong phút chốc, đại não Tiêu Nhã Phi trống rỗng!
Thân mình mềm nhũn rồi ngã xuống.
Một bóng người xuất hiện, ôm lấy Tiêu Nhã Phi: “Cô đúng là đồ ngốc!”
Ánh mắt mọi người ngưng tụ lại, đúng là Hạ Nhược Tuyết!
Lão già khô gầy nghiền ngẫm nhìn Hạ Nhược Tuyết: “Cô muốn phạm quy sao?”
Khuôn mặt Hạ Nhược Tuyết lạnh như băng: “Ai nói tôi muốn phạm quy!”
“Vừa rồi ông nói bất cứ kẻ nào cũng không được giúp cô ta cầm máu!”
“Tôi đưa máu của tôi cho cô ta sẽ không tính phạm quy đi?”
Nói xong, Hạ Nhược Tuyết nhặt con dao găm dưới đất lên.
Sau đó cứa đứt cổ tay mình, để tiếp xúc với cổ tay của Tiêu Nhã Phi.
Chân nguyên nối liền mạch máu của hai người lại!
Máu tươi rót vào trong cơ thể của Tiêu Nhã Phi.
“Thú vị, thật sự quá thú vị!”
Lão già khô gầy cười to: “Nhưng mà lão phu vẫn tính là cô phạm quy!”
“Cho nên, các cô hãy cùng chết đi!”
Vừa dứt lời, lão già khô gầy vươn một bàn tay ra, hung ác nghiền áp về phía hai người!
“Nhược Tuyết!”
“Nhã Phi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668144/chuong-2305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.