Chương trước
Chương sau
 Mí mắt cô ta càng ngày càng nặng.  

 

Thân thể cũng càng ngày càng suy yếu!  

 

Cô ta chỉ cảm thấy bên tai truyền đến tiếng la hét của mọi người.  

 

Trong phút chốc, đại não Tiêu Nhã Phi trống rỗng!  

 

Thân mình mềm nhũn rồi ngã xuống.  

 

Một bóng người xuất hiện, ôm lấy Tiêu Nhã Phi: “Cô đúng là đồ ngốc!”  

 

Ánh mắt mọi người ngưng tụ lại, đúng là Hạ Nhược Tuyết!  

 

Lão già khô gầy nghiền ngẫm nhìn Hạ Nhược Tuyết: “Cô muốn phạm quy sao?”  

 

Khuôn mặt Hạ Nhược Tuyết lạnh như băng: “Ai nói tôi muốn phạm quy!”  

 

“Vừa rồi ông nói bất cứ kẻ nào cũng không được giúp cô ta cầm máu!”  

 

“Tôi đưa máu của tôi cho cô ta sẽ không tính phạm quy đi?”  

 

Nói xong, Hạ Nhược Tuyết nhặt con dao găm dưới đất lên.  

 

Sau đó cứa đứt cổ tay mình, để tiếp xúc với cổ tay của Tiêu Nhã Phi.  

 

Chân nguyên nối liền mạch máu của hai người lại!  

 

Máu tươi rót vào trong cơ thể của Tiêu Nhã Phi.  

 

“Thú vị, thật sự quá thú vị!”  

 

Lão già khô gầy cười to: “Nhưng mà lão phu vẫn tính là cô phạm quy!”  

 

“Cho nên, các cô hãy cùng chết đi!”  

 

Vừa dứt lời, lão già khô gầy vươn một bàn tay ra, hung ác nghiền áp về phía hai người!  

 

“Nhược Tuyết!”  

 

“Nhã Phi!”  

 

Lãnh Nguyệt, Sát Chủ, Tiêu Dung Phi đều sợ hãi kêu lên một tiếng.  

 

Ba người không chút do dự ra tay!  

 

“Muốn chết!”  

 

Lão già khô gầy hừ lạnh một tiếng, tung ra một chưởng!  

 

Ba người bay ra giống như lá rụng trong gió thu, phun ra một ngụm máu!  

 

“Đi chết đi!”  

 

Chưởng thứ hai rơi xuống.  

 

Lãnh Nguyệt, Sát Chủ, Tiêu Dung Phi hoàn toàn gặp nguy hiểm!  

 

Đúng lúc này, một giọng nói giòn giã vang lên: “Lão già này, hành động của ông không phúc hậu chút nào!”  

 

Một lực lượng cường đại đánh úp lại, ngăn cản chưởng thứ hai của lão!  

 

Hơn nữa còn đánh lui.  

 

“Ai?”  

 

Lão già khô gầy chấn động.  

 

Mọi người chuyển ánh mắt, đồng thời nhìn về phương hướng âm thanh truyền đến.  

 

Chỉ thấy một thiếu nữ mặc đồ màu đỏ, cưỡi một con gấu chó chậm rãi đi tới.  

 

“Là Hồng Tụ sư tỷ của Thú Phong!”  

 

“Không phải cô ấy đã rời khỏi Thanh Huyền Tông rồi sao? Sao vẫn còn ở nơi này!”  

 

Mọi người đều nhận ra thiếu nữ mặc đồ màu đỏ.  

 

Tần Hồng Tụ giận dữ rời đi, từ đó về sau.  

Mọi người không còn nhìn thấy Tần Hồng Tụ nữa, hôm nay là lần đầu tiên cô nàng lộ diện. 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.