Chương trước
Chương sau
 "Nếu cậu ngoan cố áp chế yêu hỏa thì chính cậu cũng sẽ bị thiêu sống thôi!"  

 

Ánh mắt của Diệp Bắc Minh vẫn kiên nghị trước sau như một.  

 

Anh không cần nói thêm gì cả.  

 

Ầm!  

 

Ma khí hùng hậu bùng nổ, trấn áp yêu hỏa.  

 

Nhưng yêu hỏa chẳng những không dập tắt mà trái lại càng lúc càng bùng cháy mạnh mẽ.  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói thật nhanh: "Nhóc con, mau dùng tinh huyết của cậu để trấn áp yêu hỏa đi!"  

 

"Nhưng tôi nhắc nhở cậu một câu, một khi cậu dùng tinh huyết để trấn áp yêu hỏa".  

 

"Cô ấy sẽ hóa thành nguyên hình".  

 

"Hơn nữa quên hết mọi chuyện!"  

 

Con ngươi Diệp Bắc Minh đỏ ngầu: "Lẽ nào không còn cách nào khác sao?"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Trừ khi cậu vẫn còn máu rồng, hoặc dùng Long Châu trong tay cậu cũng được!"  

 

"Long Châu?"  

 

"Chính xác, sức mạnh sinh mệnh chứa đựng trong Long Châu còn mạnh mẽ hơn máu rồng nữa!"  

 

"Chỉ cần cậu sử dụng sức mạnh của Long Châu, Đạm Đài Yêu Yêu sẽ có thể lập tức khôi phục hình dạng con người!"  

 

Diệp Bắc Minh lặng người một lúc lâu.  

 

"Chị Tiểu Yêu, em đã hứa với sư phụ rồng đen rằng sẽ mang Long Châu về tộc Rồng đen rồi".  

 

"Thứ này không phải vật của em".  

 

"Em hứa với chị, khi nào em đưa Long Châu về tộc Rồng đen, em sẽ ngỏ lời mượn Long Châu của họ một lát để giúp chị khôi phục nguyên hình!"  

 

Ngay sau đó.  

 

Anh phun một ngụm tinh huyết ra, yêu hỏa tắt ngúm trong nháy mắt.  

 

Đạm Đài Yêu Yêu uể oải mở mắt: "Tiểu sư đệ... là em à..."  

 

"Bố ơi... mẹ ơi..."  

 

"Tiểu sư đệ, chị nhớ bố mẹ chị quá..."  

 

Đạm Đài Yêu Yêu thốt ra câu cuối cùng.  

 

Sau đó chìm vào hôn mê.  

 

Một vầng sáng lóe lên, chỉ còn một chú hồ ly trắng nằm tại đó.  

 

Cổ Thông Thiên vô cùng chấn động: "Máu của Yêu Hoàng uy lực đến mức có thể dập tắt yêu hỏa ư?"  

 

Trên mặt Cổ Tuyền đầy vẻ khiếp sợ: "Ông nội, chuyện gì đang xảy ra vậy ạ?"  

 

Cổ Thông Thiên vẫn chưa thể dứt ra khỏi nỗi kinh hoàng ấy: "Người này đã dập tắt yêu hỏa để cô ấy hóa về nguyên hình".  

 

"Thế thì sao ạ?"  

 

Cổ Tuyền tò mò hỏi.  

 

Cổ Thông Thiên lắc đầu: "Tuy giữ được mạng sống nhưng phải tu luyện lại từ đầu".  

 

"Có lẽ sau này vẫn có cơ may hóa thành hình người".  

 

Diệp Bắc Minh dùng ý niệm thu Đạm Đài Yêu Yêu vào tháp Càn Khôn Trấn Ngục.  

 

"Tiểu Bạch, đây là sư tỷ của tao, mày hãy chăm sóc chị ấy thật tốt".  




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.