Ngạo Thương Khung thẳng thừng lắc đầu bác bỏ, trên gương mặt già nua đầy vẻ không tin.
Lăng Tác Cổ sững người: “Đây không phải là thú triều bình thường, dựa vào tiếng động trong khu rừng thì phải có ít nhất trăm nghìn con!”
“Trùng hợp, chắc là trùng hợp thôi!”
Đến cả nghe bọn họ cũng chưa từng nghe nói có thú triều trăm nghìn con ma thú.
Thú triều khủng khiếp như vậy cũng đủ san bằng một gia tộc Thượng Cổ.
Giang Kiếm Trần trầm ngâm: “Cái này chỉ là trùng hợp thôi sao?”
Ông ta quay đầu nhìn về ông già cuối cùng chưa nói gì: “Ông Nhân Hoàng, ông nghĩ thế nào?”
Đó là lão tổ của nhà họ Dạ, Dạ Nhân Hoàng!
Ông ta e dè liếc nhìn Diệp Bắc Minh nói: “Ở đời không có chuyện gì trùng hợp như vậy được, thú triều chắc chắn có liên quan tới cậu ta!”
Ngạo Thương Khung kiêng dè nói: “Vậy bây giờ nên làm gì?”
Cả lũ khó xử.
...
Ở ngoài gia tộc Đạm Đài, một đám người tu võ tụ tập lại.
Ở ngoài cùng, một cô gái thoạt nhìn khoảng hai mươi tuổi đỡ một ông lão, nói: “Ông nội, là tiếng thú triều kéo tới!”
“Lẽ nào tên Diệp Bắc Minh kia triệu hồi trăm nghìn con ma thú tới đây thật sao?”
Ông lão suy tư, nhìn về nơi rừng sâu: “Rốt cuộc tên nhóc ấy có lai lịch gì?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668122/chuong-2283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.