“Vâng!”
Đạm Đài Lâm nhanh chóng đi vào nơi sâu nhất địa lao.
Mấy tên cai ngục canh giữ ở đây, mười tên ăn mày bẩn thỉu bị xích sắt khóa lại.
Trên người chúng bốc một mùi hôi thối tanh tưởi.
Có người bị bệnh, da đã có bọc mủ.
Đạm Đài Lâm cố nén cơn buồn nôn xuống rồi chỉ vào Đạm Đài Yêu Yêu đang ở trong ngục: “Đợi lát nữa mấy anh em vào phục vụ con tiện nhân đó một chút nhé!”
“Dùng tất cả mọi thủ đoạn dơ bẩn nhất, xấu xa nhất mà chúng bây biết!”
“Chúng bây chơi thế nào cũng được, tao chỉ có một yêu cầu là đừng giết chết ả ta!”
Gương mặt Đạm Đài Yêu Yêu trắng bệch: “Đạm Đài Lâm, đồ khốn nạn!”
Đạm Đài Lâm mỉm cười nói: “Hồ tộc trời sinh phóng đãng, lẽ nào mười tên ăn mày này không đủ cho cô chơi hả?”
“Cô!”
Ánh mắt Đạm Đài Yêu Yêu đầy sự tuyệt vọng.
Cô ấy cắn chặt răng, quyết tâm dù tự sát cũng không thể chịu mối nhục này.
Đạm Đài Lâm vẫy tay: “Cởi xích!”
Cai ngục bèn tiến lên mở xích.
Ánh mắt mười tên ăn mày đỏ bừng nhìn chằm chằm vào Đạm Đài Yêu Yêu trong nhà tù.
Bọn họ chưa từng gặp cô gái nào xinh đẹp như thế.
Cho dù cả người cô ấy bị thương đầy máu.
Nhưng nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668116/chuong-2277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.