Chỉ thấy La Vãn Vãn đưa tay chống nạnh, một bàn tay còn lại chỉ vào Diệp Bắc Minh: "Sao anh cứ nhìn chằm chằm chị Nhan thế?"
Nhan Như Ngọc cũng hơi nhíu mày lại.
Mặc dù cô ta là một mỹ nữ.
Nhưng bị người khác nhìn chằm chằm như vậy, cô ta cũng rất không thoải mái.
La Vãn Vãn quát: "Anh không được phép nhìn chị ấy, muốn nhìn thì phải nhìn tôi!"
"Tôi có chỗ nào thua kém chị ấy chứ?"
"Cho dù là dung mạo, dáng người, thiên phú tập võ, còn có trí tuệ của tôi nữa!"
"Cũng đều không hề thua kém chị Nhan anh biết không?"
Diệp Bắc Minh đau đầu: "Cô trông như củ cải vậy, có cái gì đẹp chứ?"
"Anh nói cái gì?"
La Vãn Vãn tức giận dậm chân.
Nhan Như Ngọc cười khúc khích!
La Vãn Vãn nóng nảy: "Chị Nhan, chị còn cười được sao, nhất định là chị nói cho anh ta biết biệt danh của em!"
Nhan Như Ngọc lắc đầu: "Chị và em cùng nhau đến đây, đây cũng là lần đầu tiên được gặp cậu ta, chị không nói".
"Vậy tại sao anh ta lại biết được?", La Vãn Vãn không tin.
Diệp Bắc Minh lập tức hiểu ra: "Hoá ra cô có biệt danh, là gì vậy?"
"Sẽ không phải là củ cải nhỏ chứ?"
"A!"
La Vãn Vãn sắp điên rồi: "Không được gọi tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668096/chuong-2257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.