Mọi người ở đây khiếp hãi, hoảng sợ nhìn qua.
Cô gái có nốt ruồi nơi khóe miệng lạnh giọng nói: “Trong vòng mười lăm phút, bảo kẻ đứng đầu Thanh Huyền Tông, Diệp Bắc Minh, ra gặp bọn tôi ngay!”
“Từ giờ trở đi, trễ quá mười giây thì giết một nghìn người!”
“Mãi đến khi Diệp Bắc Minh xuất hiện mới dừng!”
Dứt lời, trong lòng bàn tay người phụ nữ đó xuất hiện một thanh kiếm dài màu xanh lam.
Cô ả tung kiếm quét ngang không gian.
Phụt! Phụt! Phụt!
Nháy mắt, hơn một nghìn cái đầu người lăn lóc.
“Á... bố ơi!”
“Mẹ ơi!”
“Ông nội!”
“Con ơi...”
“Tông chủ... không!”
Một tràng tiếng kêu la thảm thiết vang lên, có người đỏ bừng mắt căm tức nhìn người phụ nữ vừa xuất chiêu kia: “Bọn tôi không phải là người của Thanh Huyền Tông, sao cô lại lạm sát người vô tội thế?”
“Bọn ta không hề biết cô là ai, cũng không thù không oán!”
“Cô là ai chứ?”
“Nhà họ Giang! Trên người cô ta có dấu hiệu của nhà họ Giang!”
“Cho dù có là người của nhà họ Giang thì cũng không thể vô cớ giết người như thế được!”
Tất cả mọi người đều có cùng suy nghĩ.
Người phụ nữ có nốt ruồi nơi khóe miệng ấy chỉ thản nhiên nói hai từ: “Ồn ào!”
Xong cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668091/chuong-2252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.