"Đạm Đài Quyết? Không ngờ ông cũng tới đây!"
Đạm Đài Trần vô cùng hào hứng: "Thập thất tổ, hóa ra ngài vẫn chưa chết ạ?"
Đạm Đài Quyết tức giận trừng gã ta: "Hừ!"
Đạm Đài Lâm vội khiển trách: "Cậu nói bậy bạ gì đấy!"
"Thưa thập thất tổ, nó bị ngốc, ngài đừng để trong lòng".
Ngay sau đó.
Lão già mặc áo bào đen thứ hai bước ra từ trong đám đông: "Khà khà, long hồn à? Lão phu cũng muốn được chia một phần!"
"Trời ơi!"
Một người đàn ông trung niên với tu vi là cảnh giới Thần Vương đỉnh phong hít một hơi sâu: "Ngài là Dạ Thiên Hạ tiền bối đấy ư?"
Dạ Thiên Hạ?
Khi nghe thấy ba chữ ấy, đồng tử của ai cũng co rút lại!
Dạ Thiên Hạ, Dạ Vô Song!
Cách đây mười ngàn năm về trước, hai người họ được mệnh danh là "Đôi song sinh nhà họ Dạ, thiên hạ vô song"!
Dạ Thiên Hạ gật đầu thừa nhận: "Là ta".
"Ôi!"
Một số người run bần bật, không kìm được cúi đầu thật sâu.
Dạ Thiên Hạ cười hỏi: "Em trai, em không tới đây à?"
Dạ Vô Song mỉm cười ngạo nghễ: "Anh trai, anh đã lên tiếng rồi thì em cũng sánh vai tác chiến cùng anh!"
Ngạo Vô Tình nuốt vài viên đan dược, lặng lẽ bước ra khỏi hàng.
Ánh mắt của Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668076/chuong-2237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.