Diệp Bắc Minh không nhìn ông ta thêm một cái nào nữa, mà đi đến trước người Lãnh Vô Thần: "Không nói lời nào, giả thâm trầm đúng không?"
"Tôi không có..."
Lãnh Vô Thần cảm nhận được khí tức cường đại của Diệp Bắc Minh, con ngươi điên cuồng co vào.
Nhưng mà đã trễ, kiếm Đoạn Long trực tiếp chém ông ta thành hai khúc!
...
Trong nháy mắt Ngạo Cửu Thiên và Lãnh Vô Thần chết đi, trong một thành trì cực kỳ cổ xưa nào đó.
Trong một cung điện nguy nga!
"Răng rắc", "răng rắc", hai tiếng giòn vang liên tiếp truyền đến.
"Bố, sư phụ?"
Một người đàn ông cực kỳ trẻ tuổi bỗng nhiên mở mắt ra.
Trong mắt Ngạo Tuyệt toàn là tơ máu đỏ rực: "Đều đã ngã xuống? Làm sao có thể!"
"Có ai có thể giết hai người được? Có ai dám giết hai người!"
Phụt!
Bởi vì quá mức giận dữ, hắn ta lập tức phun ra một ngụm máu!
Một giây sau.
Ầm!
Một bức tượng thần màu đen được cung phụng trong cung điện rung động, một bóng người già nua hiện ra giống như là hình chiếu!
Giọng nói uy nghiêm vang lên: "Đồ nhi, con đang ở thời khắc quan trọng trong lúc bế quan".
"Vì sao đột nhiên lại có tâm trạng táo bạo như vậy, vi sư ở Đại Lục Thượng Cổ cũng có thể cảm nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668056/chuong-2217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.