Nữ hoàng Độc Tiên lại thả ra khí độc, quả nhiên suy yếu hơn lần trước rất nhiều!
Chỉ có hơn hai trăm người chết đi.
"Haha, cô ta không xong rồi!"
"Thừa dịp cô ta kiệt sức, giết cô ta!"
"Giết!"
Tiếng giết chóc long trời lở đất vang lên, nữ hoàng Độc Tiên cắn răng phản kích.
Ầm.
Nghe như tiếng sét nổ tung, sương độc tản ra ngoài.
Lần này, không đến trăm người ngã xuống.
Thạch bà bà nhịn đau móc xuống một con mắt chảy máu mủ: "Con đĩ này hoàn toàn không được rồi. Giết! Giết! Giết!"
Mấy ngàn người tu võ xông lên trước như đàn kiến.
Nữ hoàng Độc Tiên rốt cuộc không ngăn cản được nữa!
Cô ấy hơi cúi đầu xuống.
Đôi mắt tràn ngập tơ máu và giết chóc của cô đột nhiên trở nên trong suốt: "Tiểu sư đệ, chị đến gặp em đây!"
"Sư tỷ giết nhiều người như vậy, bọn họ đều đang trên đường xuống hoàng tuyền cùng em, em sẽ không cô đơn..."
Một giây sau.
Nữ hoàng Độc Tiên đột nhiên ngẩng đầu!
Giết chóc, tử vong!
Chịu chết, quyết tuyệt!
"Tất cả chúng mày đều đáng chết, tất cả đều xuống dưới kia cùng tiểu sư đệ của tao đi!"
Nữ hoàng Độc Tiên quát lớn một tiếng.
Trong chốc lát, tất cả độc tố trong cơ thể ngưng tụ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668050/chuong-2211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.