Khi đám người Diệp Nam Thiên vừa tới thì đúng lúc thấy Diệp Bắc Minh.
Đám người Tiêu Dung Phi, Tiêu Nhã Phi và Tô Thanh Ca cũng đã đuổi tới đây.
Ánh mắt mọi người đều đỏ bừng.
Mười ngày qua, bọn họ đã chịu biết bao uất ức.
Diệp Bắc Minh chậm rãi bước tới trước mặt Hạ Nhược Tuyết: “Nhược Tuyết, em chịu khổ nhiều rồi!”
Hạ Nhược Tuyết khóc nức nở: “Không sao cả, chỉ cần anh trở về là được rồi, mọi thứ đều đáng giá!”
“Mau lại xem vết thương của dì Nguyệt và Sát tiền bối”.
Diệp Bắc Minh nhanh chóng bước tới chỗ hai người họ.
Anh dùng Quỷ Môn Thập Tam châm ổn định vết thương trên người họ.
“Dì Nguyệt, Sát tiền bối, đợi con giải quyết xong bọn họ thì sẽ chữa trị cho hai người ngay thôi!”
Cùng lúc đó, giọng nói lạnh lùng của Đường lão vang lên: “Cậu chính là tên Diệp Bắc Minh kia sao? Cậu dám chém...”
Ông ta còn chưa dứt lời, chỉ thấy một tàn ảnh lóe qua.
Rầm!
Cảnh tượng khiếp người xuất hiện, một bàn tay của Diệp Bắc Minh chọc xuyên qua trái tim của Đường lão.
Anh nắm lấy nó rồi bóp chặt lại.
Trái tim bị bóp nát.
Ngay sau đó, anh tóm lấy cái đầu của Đường lão rồi xé rách ra.
Đầu của Đường lão như một cái bánh nát bươm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668007/chuong-2168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.