Ánh mắt Diệp Bắc Minh sáng rực: “Bản thân con không thể hóa rồng nhưng bồi dưỡng rồng là có thể nhỉ?”
Ngay sau đó.
Anh khoát tay.
Lôi Tiểu Bạch từ trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục ra ngoài.
“Á!”
Vừa mới xuất hiện, Tiểu Bạch đã kêu thảm lên.
Nó sợ hãi run rẩy quỳ rạp ra đất.
Diệp Bắc Minh cười nói: “Tiểu Bạch đừng sợ, đây là sư phụ của tôi!”
Giọng nói của Tiểu Bạch đầy run sợ, ngơ ngác nói: “Chủ nhân, người... thế mà người đã bái rồng làm thầy ư?”
Diệp Bắc Minh gật đầu, rồi nhìn về phía Rồng đen hỏi: “Sư phụ Rồng đen, truyền Hóa Long quyết cho Tiểu Bạch không thành vấn đề đúng không?”
Rồng đen liếc mắt nhìn thoáng qua Tiểu Bạch.
Tuy Rồng đen có chút không hài lòng.
Nhưng mà thôi vậy.
Rồng đen nể mặt Diệp Bắc Minh, gật đầu đáp: “Chỉ là mị thỏ biến dị bình thường thôi, tuy huyết mạch không tệ lắm nhưng mà chỉ là không tệ mà thôi”.
“Thôi cũng được, coi như nể mặt đồ đệ truyền Hóa Long quyết cho nó cũng được!”
Dứt lười, mi tâm của Rồng đen lại lóe lên một tia sáng nữa.
Tia sáng ấy chiếu rọi vào trong mi tâm của Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch run rẩy kịch liệt, ánh mắt đầy kích động.
Giọng nói của Rồng đen lại vang lên: “Bắc đầu từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668001/chuong-2162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.