Hô hấp của Chu Hoàng lập tức dồn dập, con ngươi co rút lại một chút.
Rất nhanh cô ta đã nói: “Bố, con thật sự chính mắt nhìn thấy Diệp Bắc Minh bị giết!”
“Kiếm Đoạn Long của anh ta còn bị cướp đi, sao có thể không chết được?”
“Bố chỉ nói lỡ may...”, Chu Hiếu Thiên lắc đầu.
Chu Hoàng quyết đoán lắc đầu: “Không có nhỡ may!”
...
Bên ngoài vùng đất Nhật Lạc.
Hạ Nhược Tuyết và Tô Thanh Ca chạy đến không ngừng chân.
Nhưng một màn trước mắt lại làm cho trong lòng hai người vô cùng tuyệt vọng!
Phía trước làm gì còn có vùng đất Nhật Lạc!
Hoàn toàn bị một màn sương đen bao phủ.
Thảm thực vật bốn phía héo rũ, không hề có chút sự sống nào, hoàn toàn hóa thành một tuyệt địa!
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Hạ Nhược Tuyết ngây người: “Nơi này không phải vùng đất Nhật Lạc sao?”
“Khụ khụ...”
Bỗng nhiên, một tiếng ho khan kịch liệt truyền đến.
Hai cô gái nhìn lại, mấy người tu võ chật vật đi ngang qua cách đó không xa.
Hạ Nhược Tuyết và Tô Thanh Ca đuổi theo rất nhanh: “Mấy vị, tôi hỏi mọi người một chuyện”.
“Nơi này không phải vùng đất Nhật Lạc sao? Sao lại biến thành dáng vẻ này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Sắc mặt một người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3667995/chuong-2156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.