Ánh mắt Diệp Bắc Minh trở nên nặng nề, ánh mắt lướt qua: “Phù Văn Chân Giải?”
Bấy giờ.
Diệp Bắc Minh cảm giác trước mắt mình như có một cánh cổng lớn nhất từ trước tới nay đang mở rộng.
Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục chợt vang lên: “Cậu là võ giả cấp thấp tiến đến lĩnh vực cao võ, cũng nên tìm hiểu một số phù văn”.
Diệp Bắc Minh cực kỳ thông minh: “Tôi từng tiếp xúc với kết giới và nhẫn chứa không gian!”
“Cả những thông tin trong ngọc bội nữa, nó đều liên quan đến phù văn phải không?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khen từ tận đáy lòng: “Không sai! Cậu thật sự rất thông minh”.
“Nhưng những thứ đó chỉ là phù văn cơ bản nhất, phù văn chân chính sẽ ẩn chứa thứ sức mạnh thuần túy và căn nguyên nhất của thế giới!”
“Cậu tự lĩnh ngộ đi, tin chắc với chỉ số thông minh của cậu thì không cần tôi phải nhiều lời”.
“Được!”
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Ánh mắt anh trở nên nghiêm túc, gắt gao nhìn chằm chằm vào tấm bia đá cổ xưa kia.
Một tiếng, hai tiếng, ba tiếng trôi qua!
Diệp Bắc Minh vẫn còn nhìn bia đá.
Năm tiếng đồng hồ sau, Diệp Bắc Minh hít một hơi thật sâu.
Con ngươi đỏ bừng trở lại bình thường: “Xem xong rồi, sức mạnh của phù văn đúng là mạnh mẽ thật!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3667979/chuong-2140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.