Mọi âm thanh biến mất.
Bên tai anh vọng tới giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục: “Thằng nhóc này, cậu thật là!”
“Trong tay cậu chỉ có một viên Lôi Bạo Châu, ai ngờ lại phát huy tác dụng lớn như vậy chứ!”
“Cậu làm vậy liệu có phải mạo hiểm quá không!”
Diệp Bắc Minh đáp lời: “Chỉ có làm thế, sau này khi tôi tiến vào vùng đất Nhật Lạc mới đỡ bớt phiền phức!”
“Nếu không, cho dù tôi dùng sức mạnh của ông giết hơn một trăm người tu võ này”.
“Thì vẫn có người cho rằng cảnh giới của tôi không đủ, chỉ nhờ vào kiếm Đoạn Long mới có thể bộc phát sức mạnh như vậy!”
“Cứ thế, phiền phức sẽ liên tục kéo tới không ngớt”.
“Chi bằng dùng Lôi Bạo Châu, chớp mắt giết hơn trăm người tu võ, làm bọn họ sợ trước rồi nói sau!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hỏi: “Chỉ là cậu chỉ có một viên Lôi Bạo Châu, mà giờ đã dùng rồi”.
Diệp Bắc Minh hỏi ngược lại: “Ông cảm thấy bọn họ dám cược à?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục rất tán đồng: “Không tệ, cậu thông minh lắm!”
Ngay sau đó.
“Ha ha ha ha!”
Diệp Bắc Minh ngửa mặt lên trời cười to: “Nếu không ai dám xông lên thì nghe tôi nói vài câu nhé”.
“Tôi chỉ làm hai việc ở vùng đất Nhật Lạc này thôi!”
“Chuyện thứ nhất, bất kỳ kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3667964/chuong-2125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.