Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Tôi có lý do phải đến đó!”
“Nếu các người biết, nói với tôi là được”.
Chu Hiếu Thiên cau chặt mày, hơi khó xử: “Cậu Diệp, tôi nói với cậu đặc điểm của vùng đất Nhật Lạc trước vậy!”
“Bóng tối, là đặc điểm vĩnh viễn của vùng đất Nhật Lạc!”
“Nơi đó không có quy tắc, tuân thủ luật rừng cá lớn nuốt cá bé, thực lực là tất cả!”
“Những thứ tà ác nhất dưới gầm trời đều hội tụ trong bóng tối, các loại mầm mống tham lam, bá đạo, hung tàn, dâm tà, tội ác đều đang nảy sinh!”
“Cho dù là gia tộc Thượng Cổ, cũng không muốn đặt chân đến!”
“Người cảnh giới Thánh Chủ trở xuống tiến vào vùng đất Nhật Lạc chẳng khác gì đi nộp mạng, cảnh giới Thánh Chủ trở lên mới có chút khả năng tự bảo vệ bản thân!”
“Cho dù là lúc tôi ở thời kỳ đỉnh phong, tiến vào nơi đó cũng phải vô cùng cẩn thận!”
Nói hết xong một lúc.
Chu Hiếu Thiên nhìn sang Diệp Bắc Minh: “Thần y Diệp, tôi khuyên cậu, từ bỏ đi!”
Diệp Bắc Minh vẫn thản nhiên: “Cảm ơn đã nhắc nhở, ông nói cho tôi biết vị trí của vùng đất Nhật Lạc đi!”
Đan điền của mấy sư tỷ, chỉ có quả thần Hỏa Tang của vùng đất Nhật Lạc mới có thể khôi phục!
Kể cả là mười tám tầng địa ngục, anh cũng phải đến một chuyến!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3667953/chuong-2114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.