Hoàng hậu Hồng Đào và Liễu Như Khanh đều không giữ được cô ấy.
Khương Tử Cơ tiến lên cho cô ấy một cái tát: "Em bình tĩnh một chút!"
Vương Như Yên ngã ngồi trên mặt đất, gào khóc: "Hu hu hu, ngũ sư tỷ, chị muốn em bình tĩnh như thế nào đây?"
"Nếu tiểu sư đệ thật sự xảy ra chuyện, chị nói chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Thân thể mềm mại của Khương Tử Cơ run rẩy một chút!
Cô ấy là người có bối phận lớn nhất ở đây!
Tất cả mọi người có thể hoảng hốt, chỉ có mỗi cô ấy không thể!
Khương Tử Cơ cắn chặt đôi môi đỏ mọng, hít sâu một hơi: "Nếu tiểu sư đệ đã chết, chúng ta sẽ chết cùng cậu ấy!"
Vương Như Yên như một quả bóng cao su bị xì hơi: "Được, nếu tiểu sư đệ không ra được, chúng ta sẽ cùng chết với cậu ấy!"
"Oa!"
Một giọng nói trêu tức truyền đến.
Ân Hồng Mai đùa cợt nói: "Không thể tưởng được mấy người lại có tình cảm sâu sắc như thế, Diệp Bắc Minh kia đúng là chết không oan!"
"Trên đường xuống hoàng tuyền còn có nhiều người phụ nữ làm bạn như vậy, ha ha ha ha".
Ba ta cười run rẩy cả người, vặn vẹo vòng eo.
Hạ Nhược Tuyết tại chỗ, không hề nói một câu nào.
Cô ấy chỉ nhìn chằm chằm tháp Phù Đồ sụp đổ hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3667907/chuong-2068.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.