Chương trước
Chương sau
 Liền sau đó.  

 

Ầm!  

 

Một tiếng vang lớn, trần nhà của đại sảnh phòng họp ầm ầm nổ tung, xuất hiện một cái lỗ vô cùng lớn.  

 

“Có chuyện gì vậy?”  

 

Mọi người kinh hãi, đều ngẩng đầu nhìn lên lỗ hổng trên trần nhà.  

 

Không nhìn thì không biết, vừa nhìn, đồng tử điên cuồng co lại!  

 

“Kẻ cầm liềm?”  

 

Liền sau đó.  

 

Một cây liêm đao màu đen quét đến, mấy chục đầu người bay cao!  

 

…  

 

Nửa đêm, tiếng gõ cửa dồn dập vang lên.  

 

“Lão tổ, xảy ra chuyện lớn rồi!”  

 

Ô Đạo Nguyên mở mắt, nhìn ra cửa lớn phòng ngủ: “Có chuyện gì? Vào đi!”  

 

Ba người đàn ông trung niên đẩy cửa đi vào, thụp một tiếng quỳ xuống đất.  

 

Kinh sợ nói ra chuyện Ô Hạo Minh, Ô Bác Hiên, Ô Khải Đông đã chết!  

 

“Cái gì?”  

 

“Hạo Minh chết rồi?”  

 

“Bác Hiên chết rồi!”  

 

“Khải Đông cũng chết rồi?”  

 

Sau khi Ô Đạo Nguyên được biết tin này, khuôn mặt già hung dữ, tức đến phun ra máu tươi: “Ông nói cái gì?”  

 

“Ba người con trai của tôi! Mẹ kiếp! Ba người con trai của tôi đều chết rồi?”  

 

“Là ai làm? Mẹ kiếp, rốt cuộc là ai làm?”  

Phập!  

 

Ông ta đạp bay người đến báo tin, điên cuồng gào thét: “Nói đi!”  

 

Ô Đạo Nguyên điên rồi!  

 

Sắp phát điên thật rồi!  


 

“Kẻ cầm liềm! A! A! A!”  

 

Ô Đạo Nguyên tức đến miệng phun ra máu tươi, mái tóc trắng xám lập tức thành trắng tinh! 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.