Diệt Tuyệt Thượng Nhân cất giọng lạnh như băng: “Đưa đi!”
“Vâng, sư phụ!”
Mấy cô gái tiến lên.
Hạ Nhược Tuyết muốn phản kháng, nhưng trực tiếp bị khống chế.
Hạ Nhược Tuyết tuyệt vọng: “Không… đừng!”
“Tiền bối, cầu xin bà đừng đưa tôi đi, tôi phải về Côn Luân Hư!”
“Tôi phải về Côn Luân Hư!”
“Nếu tôi không về Côn Luân Hư thông báo cho Bắc Minh, Tôn Thiến sẽ gặp nguy hiểm!”
“Tiền bối, cầu xin bà đấy!”
Diệt Tuyệt Thượng Nhân lạnh lùng hừ một tiếng: “Hừ! Côn Luân Hư cái gì, Bắc Minh Tôn Thiến cái gì!”
“Bắt đầu từ bây giờ, cô ngoan ngoãn theo tôi học võ đi!”
“Cô có được thể Kiếm Tâm hoàn hảo trời sinh, tu luyện kiếm đạo sẽ tiến bộ cực nhanh!”
“Bắt đầu từ bây giờ, quỹ đạo cuộc đời cô sẽ thay đổi, sau này người thân bạn bè của cô đều không thể với cao tới cô!”
“Quên hết đám chó đám mèo đó đi!”
“Không… đừng!”
Hạ Nhược Tuyết cắn răng, phản kháng kịch liệt.
Cô ấy điên cuồng giãy dụa, cắn một cái lên cổ tay của cô gái bắt cô ấy.
“Đau chết mất!”
Cô gái bị cắn tức giận quát một tiếng: “Đê tiện, cô dám cắn tôi? Muốn chết hả!”
Đang định ra tay.
Diệt Tuyệt Thượng Nhân lạnh lùng quát lên: “Cô dám làm cô ta bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3667786/chuong-1947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.