Ma thú cấp mười điên cuồng xông lên, bò bên cạnh Long Ưng: “Tiểu Hắc, cậu không sao chứ?”
Long Ưng khẽ đập đôi cánh, phát hiện không có chút sức lực nào: “Tiểu Bạch! Chạy đi! Mau chạy đi!”
“Đám con người này đến đây săn bắn, nếu cậu bị tóm được, sẽ phải làm nô dịch cho họ!”
“Chạy đi, cậu mau chạy đi!”
Ma thú cấp mười lắc đầu: “Không, tớ không đi!”
“Tiểu Hắc, nếu đi thì chúng ta cùng đi!”
Lão Kim hiểu ra: “Công tử, con thỏ này biết nói, a… tôi biết rồi!”
“Đây là mị thỏ biến dị cấp mười!”
“Mị thỏ biến dị?”
Ánh mắt cô gái diêm dúa sáng lên.
Mị thỏ có thể tăng cấp đến cấp mười, cực kỳ hiếm có.
Nếu mang nó về, huấn luyện thành thú cưng rồi bán đi, không chừng có thể bán được món tiền lớn.
Cô gái cười tiến lên trước: “Thỏ con, chỉ cần mày nhận tao làm chủ nhân, tao sẽ bảo cậu Kỷ thả bạn của mày!”
Một con thỏ con, có thể có lực sát thương thế nào?
“Cô nằm mơ đi!”
Mị thỏ cấp mười đột nhiên ra tay.
Roạt!
Khuôn mặt của cô gái diêm dúa bị cào rách, lộ ra máu thịt!
“A!”
“Mặt của tôi…”
Tiếng kêu thảm vang lên.
Kỷ Phi nhìn thấy cảnh này, giật khóe miệng: “Vãi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3667644/chuong-1805.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.