Con ngựa kéo xe rồng sợ đến run lên không ngừng, đều bò rạp dưới đất.
Vẻ mặt Viên công công biến sắc, vội vàng nói: “Hiểu nhầm, đều là hiểu nhầm…”
“Ám Dạ Vương điện hạ, đại tướng quân, hai người không…”
Diệp Bắc Minh cười: “Tôi là Vương, hắn là tướng quân, tôi bảo hắn quỳ có vấn đề gì sao?”
Nếu không phải nể mặt tứ sư tỷ.
Chỉ dựa vào thái độ của Dương Thiên, thì đã là một người chết rồi!
Viên công công tê dại da đầu: “Điện hạ, đây… đây, đây là đại tướng quân đó?”
Diệp Bắc Minh cười: “Đại tướng quân thì đã làm sao?”
Đột nhiên quát một tiếng: “Quỳ xuống cho bản vương!”
Một luồng khí tức cực kỳ khủng bố nghiền áp về phía Dương Thiên!
Chống lại khí thế của hàng ngàn tinh binh!
Khuôn mặt của Mộ Thiên Thiên nóng bừng: ‘Thật… thật bá đạo!’
Một cảm xúc khó hiểu lặng lẽ dâng lên!
Cô ta quay đầu nhìn ông nội bên cạnh một cái: ‘Ông nội, ông đúng là không nhìn nhầm người!’
Ánh mắt của Mộ Bình Phàm ở bên cạnh sáng lên, trong đôi mắt hiện lên vẻ bất ngờ vui mừng!
“Ôi má ơi!”
Rất nhiều người cúi đầu, đáy mắt sợ hãi.
Đỗ Hoành Đồ điên cuồng nuốt nước miếng: “Ông nói xem đại tướng quân sẽ quỳ xuống không?”
Dương Kiếm Hùng lau mồ hôi: “Chắc…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3667622/chuong-1783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.