Giờ phút này.
Ông nội lại có thể nói ra việc dùng sắc đẹp dụ dỗ ư?
Mộ Thiên Thiên cảm thấy chuyện này có chút nghiêm trọng!
Cô ta nuốt một ngụm nước bọt: "Ông nội, có cần thiết phải làm vậy không?"
"Cần thiết, cực kỳ cần thiết!"
Mộ Bình Phàm nghiêm túc gật đầu: "Thiên Thiên, chỉ bằng y thuật nghịch thiên của cậu ta thôi, đã có thể tung hoành ở Đại Lục Chân Võ rồi".
"Sân khấu của cậu ta tuyệt đối sẽ không chỉ giới hạn trong một hoàng triều Đại Chu nho nhỏ".
"Đừng nói là làm người phụ nữ của cậu ta, cho dù cháu chỉ là một nha hoàn bên cạnh cậu ta, tuyệt đối cũng hơn việc gả cho bất cứ một người nào trong hoàng triều Đại Chu!"
Nghe ông nội nói vậy.
Mộ Thiên Thiên ngây người ra.
Nhớ lại lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Bắc Minh, cô ta có một loại cảm giác không chân thực.
...
Diệp Bắc Minh vừa trở lại Ám Dạ Vương phủ, liền nhìn thấy đến một đám người đang lo lắng chờ đợi.
Viên công công mỉm cười tiến lên: "Điện hạ, ngài đi đâu vậy, sao bây giờ mới trở về".
"Chúng tôi đã đợi ngài lâu lắm rồi".
Đối mặt với người đàn ông dám giết thái sư đương triều này, Viên công công không dám chậm trễ một chút nào cả.
Diệp Bắc Minh thản nhiên hỏi: "Có việc gì sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3667619/chuong-1780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.