Lăng Thiên Hùng cười khổ một tiếng: "Cậu Diệp, mặc dù tôi là các chủ của Thiên Hạ Đệ Nhất các, nhưng cũng phải tuân thủ quy củ của Thiên Hạ Đệ Nhất các".
"Muốn tiến vào Thiên Hạ Đệ Nhất các cần một điều kiện!"
Ánh mắt Diệp Bắc Minh lấp lóe: "Cần điều kiện gì?"
Lăng Thiên Hùng mở miệng: "Thứ nhất, tiến vào top 300 bảng lịch sử Côn Luân!"
"Sau đó, thứ hai là trở thành chủ nhân của Côn Luân Hư!"
Diệp Bắc Minh trực tiếp đáp ứng: "Thành giao! Ba ngày sau, tôi sẽ là chủ nhân của Côn Luân Hư!"
"Cái gì?"
Lăng Thiên Hùng giật mình.
Ông ta đột nhiên hít sâu một hơi: "Chẳng lẽ cậu muốn đi tranh đoạt vị trí chủ nhân Côn Luân Hư với Lý Huyền Cơ của Long Đường?"
"Không được sao?"
Diệp Bắc Minh nhìn ông ta.
Vẻ mặt Lăng Thiên Hùng vô cùng nghiêm túc: "Diệp tiên sinh, lão phu khuyên cậu một câu, tốt nhất đừng đi tranh đoạt vị trí chủ nhân Côn Luân Hư với Lý Huyền Cơ!"
"Người này cực kỳ đáng sợ, năm nay cậu ta còn chưa tới 100 tuổi!"
"Nhưng 50 năm trước đã tiến vào top 100 bảng lịch sử Côn Luân!"
"Đây là khái niệm gì?"
"Từ khi bắt đầu có bảng Côn Luân, từ xưa đến nay, bao gồm cả những cường giả đã chết đi, Lý Huyền Cơ có thể xếp vào top 100!"
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3667544/chuong-1705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.