Chương trước
Chương sau
 Sắc mặt Tô Hiên khó coi như ăn phải con ruồi: “Ông Vân!!!”  

 

Hắn giống như gặp quỷ!  

 

Ông Vân bị giết trong nháy mắt?  

 

Mẹ kiếp!  

 

Mẹ kiếp!  

 

Tô Hiên sắp điên rồi!  

 

Soạt!  

 

Diệp Bắc Minh rời ánh mắt, rơi trên người Tô Hiên.  

 

“Mày…”  

 

Toàn thân Tô Hiên run rẩy, người lạnh băng!  

 

Con ngươi Diệp Bắc Minh lạnh lẽo, tử vong, máu tanh, hung ác!  

 

Lúc này.  

 

Tô Hiên giống như bị thần chết nhìn!  

 

Hắn theo bản năng lui về phía sau, nuốt nước miếng.  

 

Cũng không còn vẻ ung dung và ngạo mạn ban đầu: “Diệp Bắc Minh, anh chờ chút đã, tất cả đều là hiểu lầm!”  

 

“Tôi là Tô Hiên, đến từ Huyết Vân Tông!”  

 

“Anh có thể không biết Huyết Vân Tông ý là gì!”  

 

“Nhưng tôi có thể nói cho anh biết, một khi Huyết Vân Tông tức giận, toàn bộ Côn Luân Hư của các người đều sẽ xong đời!”  

 

Diệp Bắc Minh nhướng mày.  

 

Huyết Vân Tông?  

 

Huyết Tổ người sáng lập điện Huyết Hồn, không phải tự xưng đến từ Huyết Vân Tông sao?  

 

Diệp Bắc Minh chẳng coi ra gì.

Không ngờ Tô Hiên lại đến từ Huyết Vân Tông?  

 

Nhìn thấy Diệp Bắc Minh dừng lại.  

Tô Hiên còn tưởng rằng Diệp Bắc Minh sợ, lập tức thở mạnh.  

 

Khôi phục lại dáng vẻ cao cao tại thượng: “Diệp Bắc Minh, ông Vân chẳng qua là một tùy tùng mà thôi, chết cũng chết rồi!”  

 

Phụt!  

 


Diệp Bắc Minh cười tà mị: “Đừng dừng, nói tiếp đi”.  

 

Con ngươi Tô Hiên co lại: “Anh bỏ qua cho tôi, tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm của anh nữa!”  

“Hai sư tỷ của anh tôi cũng có thể bỏ qua!” 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.