Ánh mắt Tôn Thiến đỏ bừng, cắn chặt đôi môi đỏ.
Gần như muốn nhỏ máu!
Trong đầu truyền đến giọng nói của thần nữ Túc Hoàng: "Thấy chưa, đây là người đàn ông của cô, bây giờ cậu ấy đang triền miên với người khác!"
"Biết vì sao không?"
"Bởi vì cô không tu võ, không thể ở lại bên cạnh cậu ấy”.
"Người tu võ sống lâu hơn người bình thường rất nhiều, cậu ấy có thể sống hơn một ngàn năm, thậm chí là mấy ngàn năm!"
"Mà cô thì sao?"
Thần nữ Túc Hoàng lạnh lùng nói: "Qua mười năm nữa cô sẽ già đi, còn có được vẻ đẹp bây giờ sao?"
"Qua hai mươi năm nữa, cậu ấy sẽ còn nhớ rõ cô là ai sao?"
Tôn Thiến rống lên một tiếng: "Bà câm mồm!"
"Nhược Tuyết là bạn của tôi, hơn nữa...”
"Hơn nữa Diệp Bắc Minh vốn chính là người đàn ông của Nhược Tuyết!"
Thần nữ Túc Hoàng khẽ cười một tiếng: "Vậy sao?"
"Mặc dù tôi vẫn luôn ngủ say ở vòng cổ, nhưng chuyện của cô, tôi đều biết được gần hết”.
"Không phải cậu ấy còn có một vị hôn thê sao?"
"Nếu đã có vị hôn thê, vì sao còn ở cùng với Hạ Nhược Tuyết?"
"Hạ Nhược Tuyết có thể ở cùng cậu ấy, sao cô lại không thể?"
"Hơn nữa, một người đàn ông mạnh như cậu ấy, có ba bốn vợ hầu hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3667087/chuong-1246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.