Vân Chi Lan cũng giật mí mắt.
“Ông nội, ông nội, có… có chuyện gì vậy?”, Diệp Như Ca tỏ vẻ mặt chấn hãi.
Cô ta nằm mơ cũng không ngờ, lại là vì Diệp Bắc Minh.
Diệp Lăng Tiêu và Diệp Cấm Thành quay sang nhìn nhau!
Ngơ ngác khó hiểu!
Trong mắt bọn họ cũng tràn đầy nghi hoặc, vô cùng khó hiểu.
Liền sau đó.
Vua Tây Vực lên tiếng.
Hàng triệu binh sĩ cùng hét lớn: “Vua Tây Vực nói: Không cần nhiều lời, Diệp Bắc Minh đã giết con trai Tào Sảng của tôi, hạn cho cậu ta trong vòng một tiếng, ra khỏi thành Võ Đế, đưa cổ chịu chết!”
“Nếu không, đại quân của tôi sẽ tiến vào thành Võ Đế, chỉ để giết một mình Diệp Bắc Minh!”
Gần như cùng lúc.
Một bóng người vụt bay đến, đáp xuống trên đỉnh tường thành của thành Võ Đế, lạnh giọng nói: “Đâu cần đến một tiếng, vua Tây Vực, Diệp Bắc Minh tôi đến rồi!”
Giọng nói âm vang khắp cả thành Võ Đế.
Cả hiện trường tĩnh lặng như cái chết!
Không ai ngờ được, Diệp Bắc Minh lại xuất hiện nhanh như vậy!
Anh chê chết chưa đủ nhanh sao?
Soạt!
Trong phút chốc, ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên Diệp Bắc Minh.
Hàng triệu binh sĩ dưới thành Võ Đế cũng nhìn qua, dán chặt mắt vào Diệp Bắc Minh!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3666889/chuong-1047.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.