Mẹ kiếp đúng là một con dê non bị vứt vào trong đàn sói, bọn họ có thể xông lên, xé xác anh bất kỳ lúc nào.
Một ông lão trầm giọng nói: “Khương Thừa, cậu có biết lừa chúng tôi, thì sẽ có kết cục thế nào không?”
Phập phập phập!
Khương Thừa dập đầu liên tục: “Đây đều là sự thực, người đó tên là Diệp Bắc Minh, trong này là hồ sơ tài liệu về anh ta”.
“Sau khi tôi điều tra rõ đã mang về, ông đừng thấy Diệp Bắc Minh còn trẻ, mới hai mươi ba tuổi, chiến tích của anh ta rất khủng bố”.
Khương Thừa phát mười mấy bản hồ sơ copy đi một vòng.
“Diệp Bắc Minh?”
“Hai mươi ba tuổi, đang nghi có cảnh giới võ tôn đỉnh phong?”
“Vãi! Võ tôn đỉnh phong? Khương Thừa, mẹ kiếp, đầu óc của cậu có vấn đề rồi phải không?”
Một người có cương vị cao nhà họ Khương không nhịn được đập bàn đứng lên.
Giơ chân đạp một cú.
“Ai ôi”.
Khương Thừa bị đạp bay ra xa, vẻ mặt vô tội.
“Mẹ kiếp, cậu tưởng chúng tôi già rồi nên hồ đồ hả?”
“Võ tôn đỉnh phong hai mươi ba tuổi?”
“Cho dù là Côn Luân Hư, cũng không có mấy người”.
“Chỉ có những lãnh đạo cấp cao của tông môn hàng đầu sử dụng rất nhiều dược liệu bồi dưỡng, cộng thêm các loại truyền thừa bồi đắp”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3666786/chuong-944.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.