Ngay khi anh né khỏi tia sấm sét ấy, sàn bê tông dưới chân lập tức bị xuyên thủng một lỗ cháy đen.
Sắt thép cấu tạo lên bê tông đều bị tan chảy.
“Nhiệt độ kinh thật!”
Diệp Bắc Minh bất ngờ.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Không phải nói ngoa đâu, khi sấm sét bùng nổ thì nhiệt độ sinh ra cao tới tận mấy chục nghìn độ, còn hơn mười nghìn độ nữa đó, thậm chí có khi lên tới mấy triệu độ cũng được nữa là”.
“Máu thịt bị dính chút thôi cũng bị đánh thành tro bụi”.
Sắc mặt Lôi Thần tái nhợt, ông ta không ngờ rằng Diệp Bắc Minh lại tránh được đòn ấy.
Ông ta tiếp tục vung chùy Lôi Thần lên, chuẩn bị tung ra cú đánh thứ hai.
“Còn một lần nữa sao?”
Diệp Bắc Minh nở nụ cười.
Vút!
Anh lại lướt lên, tung ra một quyền!
Đồng tử Lôi Thần hơi co, ông ta biết sức mạnh của Diệp Bắc Minh kinh khủng nhường nào.
Bèn dùng chùy Lôi Thần đánh tới.
Diệp Bắc Minh lật cổ tay, biến nắm đấm của mình thành kiếm Đoạn Long.
Keng!
Kiếm chém vào đá Lôi Minh.
Ấy vậy, đá Lôi Minh bị chém làm đôi như một miếng đậu hũ.
“Cái gì? Kiếm của mày là cái quái gì thế?”
Lôi Thần kinh hãi thật rồi, ông ta hít một hơi thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3666754/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.