Con mẹ nó vẫn còn có người có thể bộc phát ra loại lực sát thương này?
Đám người kia của Côn Luân Khư… bị một kiếm bốc hơi?!!!
Ngay cả bốn sư tỷ của Diệp Bắc Minh cũng chấn động sâu sắc.
“Tiểu sư đệ em…”
“Đây là công pháp gì?”
Bốn sư tỷ trố mắt nghẹn họng, khẽ trợn trừng mắt.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: “Nhóc con, có đồ tốt”.
“Hả?”
Con ngươi Diệp Bắc Minh đông cứng lại.
Chỉ thấy sâu trong vết kiếm hình chữ V có mấy vật phẩm sáng lấp lánh.
Đến gần nhìn, là ba chiếc nhẫn: “Nhẫn chứa vật?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục gật đầu: “Đúng rồi, nhẫn chứa vật”.
Diệp Bắc Minh thu lại, quay về nghiên cứu sao.
“Sư tỷ, đi, về thôi”.
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Diệp Bắc Minh và bốn vị sư tỷ nhanh chóng rời đi.
...
Trong đám người.
Người đàn ông tóc vàng mắt xanh khóe mắt co rút lại.
Lôi Thần không ra tay.
Thứ nhất, bởi vì cảm nhận được những cường giả Côn Luân Khư kia!
Thứ hai, bị thực lực khủng khiếp của Diệp Bắc Minh chấn động!
Vì vậy không ra tay!
Lôi Thần không tin nổi, mặt đầy khiếp sợ: “Diệp Bắc Minh? Quái vật gì vậy?”
“Mới bao nhiêu năm chứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3666726/chuong-883.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.