Thiên phú tu võ là một chuyện, ngông cuồng thì ngông cuồng, chẳng lẽ ngay cả đạo lý làm người cơ bản nhất cũng không hiểu sao?
Không ngờ.
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Diệp Bắc Minh đã làm ra làm hành động khiến tất cả mọi người đều phải khiếp sợ.
Vèo!
Anh bước ra từng bước một, không ngờ lại đứng trên đài võ đạo chính giữa hội trường võ đạo.
Tất cả mọi người đều khó hiểu nhìn Diệp Bắc Minh trên sân.
"Cậu ấy muốn làm gì?"
"Không biết nữa!"
Tất cả mọi người đều lắc đầu.
Ngay cả Lâm Thương Hải cũng ngây ra: "Lăng Phong, thiếu chủ muốn làm gì thế?"
Ánh mắt của Vạn Lăng Phong lóe lên, suy nghĩ một lát mới hít một hơi lạnh: "Lấy thái độ làm người của chủ nhân, chẳng lẽ cậu ấy…”
Cùng lúc đó.
Diệp Bắc Minh chậm rãi mở miệng nói: "Bùi Thiên Nhận, Khương Thất Huyền, Vân Phá Tiêu”.
"Mấy người có dám lên sân võ đạo đánh một trận với Diệp Bắc Minh tôi không?"
Khóe miệng Vạn Lăng Phong run rẩy: "Quả nhiên…”
Giây tiếp theo.
Thế giới im lặng!
Tĩnh mịch!
Hoàn toàn tĩnh mịch!
Đầu óc của hơn trăm nghìn võ giả ở đây đều trống rỗng.
Hoàn toàn mất đi năng lực tự hỏi!
Suốt một phút đồng hồ, cả đại hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3666711/chuong-868.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.