Ánh mắt của tất cả mọi người đều kinh sợ nhìn sang Diệp Bắc Minh!
“Suýt, to gan thật đấy!”
“Người của Dược Vương Cốc, mà cậu cũng dám nghi ngờ?”
Rất nhiều người nhìn qua, đều hít khí lạnh.
Một người đàn ông trung niên đi đến, ánh mắt lạnh như băng:
“Cậu là ai?”
“Có lai lịch thế nào?”
“Sư phụ của cậu là ai?”
Ông ta chỉ vào mặt Diệp Bắc Minh: “Cậu có biết, cho dù sư phụ của cậu ở đây, nhìn thấy thần y Tôn của Dược Vương Cốc thì cũng phải dập đầu quỳ bái không!”
Diệp Bắc Minh cất giọng lạnh lùng: “Sỉ nhục sư phụ của tôi? Chết!”
Anh giơ bàn tay tát một cái qua!
Phập!
Người đàn ông trung niên vừa lên tiếng bị tát chết.
Thần y Tôn sợ giật nảy người, tức giận nhìn Diệp Bắc Minh: “Nhóc con giỏi lắm, mày dám giết người của Dược Vương Cốc?”
Diệp Bắc Minh chẳng thèm nhìn đến thần y Tôn.
Chỉ vào người đàn ông nằm trên giường, nhìn sang Lục Khi Sương: “Người mà cô bảo tôi cứu, chính là ông ấy phải không?”
Lục Khi Sương gật đầu: “Đúng thế”.
“Được! Tôi cứu ông ta một mạng, chúng ta hết nợ”.
Diệp Bắc Minh dứt khoát nhanh gọn.
Phớt lờ tất cả mọi người, sải bước lớn đi về phía bố của Lục Khi Sương.
Sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3666696/chuong-853.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.